Tin cậy vào Chúa
Số lượng xem: 330

Trong mấy ngày nay, Đức Mẹ luôn khuyên dạy tôi hãy cầu nguyện theo kinh mà Đức Mẹ đã dạy cho ba trẻ ở Fatima, đó là kinh sau đây:

“Lạy Chúa Giêsu,

-         Xin tha tội chúng con,

-         Xin cứu chúng con khỏi lửa hỏa ngục,

-         Xin đưa các linh hồn lên thiên đàng, nhất là những linh hồn cần đến lòng thương xót Chúa hơn.”

Đức Mẹ cho tôi biết kinh trên đây nhắc tôi những thực tại cốt yếu cho phần rỗi ,đó là: Tội lỗi cần được thứ tha - Lửa hỏa ngục là có thật - Thiên đàng là nơi cần tới.

Người nào chối bỏ những điều trên sẽ vô phúc đời đời.

Đức Mẹ nhắn nhủ tôi: "Người cần đến lòng thương xót Chúa hơn hết, chính là con. Đúng là như vậy."

 

 

Càng ngày tôi càng cảm nhận rõ hơn, chính tôi là kẻ cần đến lòng thương xót Chúa. Bởi vì tôi là kẻ rất mực tội lỗi, yếu đuối cả phần hồn lẫn phần xác. Tôi nhận thấy rõ: Chúa cứu tôi từng giờ, từng phút, từng giây. Chúa cứu tôi chỉ vì Chúa xót thương tôi, chứ tôi chẳng có công trạng gì. Do vậy, tôi hằng ngày cầu nguyện theo kinh Đức Mẹ đã dạy cho ba trẻ ở Fatima xưa. Tôi nhận thức sâu sắc:

Tôi là kẻ cần đến lòng Chúa xót thương hơn hết. Nhất là trong lúc này, tình hình đang chuyển biến phức tạp, khó lường.

Tôi thường nhìn vào: Trái tim Chúa Giêsu, Trái tim Đức Mẹ. Tôi nhớ lời Chúa Giêsu phán xưa: “Hãy đến với Ta, tất cả những ai đang vất vả mang gánh nặng nề, Ta sẽ cho nghỉ ngơi bổ dưỡng” (Mt 11, 28).

Vâng lời Chúa, tôi đem tất cả những gì là gánh nặng mà phó thác cho Chúa và tôi thấy Chúa nhận lấy tất cả những lo âu phiền muộn của tôi.

 

 

Chúa bổ dưỡng cho tôi bằng rất nhiều cách. Chúa cho tôi niềm tin và nhất là Chúa cho tôi Đức Mẹ.

Do vậy, mà lúc này tôi rất an tâm. Tôi phó thác mọi sự trong tay Chúa, xác tôi, hồn tôi, đời tôi, tất cả đều được tôi phó thác nơi Chúa và Đức Mẹ.

 

 

Và như vậy, tôi được Chúa dùng như khí cụ bình an của Chúa. Trong nhận thức đó, tôi hay cầu nguyện theo lời kinh Hòa Bình quen thuộc:

“Lạy Chúa từ nhân, xin cho con biết mến yêu và phụng sự Chúa trong mọi người.

Lạy Chúa xin hãy dụng con như khí cụ bình an của Chúa.

Để con đem yêu thương vào nơi oán thù, đem thứ tha vào nơi lăng nhục, đem an hòa vào nơi tranh chấp, đem chân lý vào chốn lỗi lầm.

Để con đem tin kính vào nơi nghi nan, chiếu trông cậy vào nơi thất vọng, để con rọi ánh sáng vào nơi tối tăm, đem niềm vui đến chốn u sầu.

Lạy Chúa xin hãy dạy con, tìm an ủi người hơn được người ủi an, tìm hiểu biết người hơn được người hiểu biết, tìm yêu mến người hơn được người mến yêu.

Vì chính khi hiến thân là khi được nhận lãnh, chính lúc quên mình là lúc gặp lại bản thân.

Vì chính khi thứ tha là khi được tha thứ, chính lúc chết đi là khi vui sống muôn đời.

Ôi thần linh thánh ái xin mở rộng lòng con, xin thương ban xuống những ai lòng đầy thiện chí, ơn an bình.”

 

Nguồn từ Giám mục GB. Bùi Tuần | cgvdt.vn

BÀI ĐĂNG
TAGS
Tin cậy vào Chúa

Trong mấy ngày nay, Đức Mẹ luôn khuyên dạy tôi hãy cầu nguyện theo kinh mà Đức Mẹ đã dạy cho ba trẻ ở Fatima, đó là kinh sau đây:

“Lạy Chúa Giêsu,

-         Xin tha tội chúng con,

-         Xin cứu chúng con khỏi lửa hỏa ngục,

-         Xin đưa các linh hồn lên thiên đàng, nhất là những linh hồn cần đến lòng thương xót Chúa hơn.”

Đức Mẹ cho tôi biết kinh trên đây nhắc tôi những thực tại cốt yếu cho phần rỗi ,đó là: Tội lỗi cần được thứ tha - Lửa hỏa ngục là có thật - Thiên đàng là nơi cần tới.

Người nào chối bỏ những điều trên sẽ vô phúc đời đời.

Đức Mẹ nhắn nhủ tôi: "Người cần đến lòng thương xót Chúa hơn hết, chính là con. Đúng là như vậy."

 

 

Càng ngày tôi càng cảm nhận rõ hơn, chính tôi là kẻ cần đến lòng thương xót Chúa. Bởi vì tôi là kẻ rất mực tội lỗi, yếu đuối cả phần hồn lẫn phần xác. Tôi nhận thấy rõ: Chúa cứu tôi từng giờ, từng phút, từng giây. Chúa cứu tôi chỉ vì Chúa xót thương tôi, chứ tôi chẳng có công trạng gì. Do vậy, tôi hằng ngày cầu nguyện theo kinh Đức Mẹ đã dạy cho ba trẻ ở Fatima xưa. Tôi nhận thức sâu sắc:

Tôi là kẻ cần đến lòng Chúa xót thương hơn hết. Nhất là trong lúc này, tình hình đang chuyển biến phức tạp, khó lường.

Tôi thường nhìn vào: Trái tim Chúa Giêsu, Trái tim Đức Mẹ. Tôi nhớ lời Chúa Giêsu phán xưa: “Hãy đến với Ta, tất cả những ai đang vất vả mang gánh nặng nề, Ta sẽ cho nghỉ ngơi bổ dưỡng” (Mt 11, 28).

Vâng lời Chúa, tôi đem tất cả những gì là gánh nặng mà phó thác cho Chúa và tôi thấy Chúa nhận lấy tất cả những lo âu phiền muộn của tôi.

 

 

Chúa bổ dưỡng cho tôi bằng rất nhiều cách. Chúa cho tôi niềm tin và nhất là Chúa cho tôi Đức Mẹ.

Do vậy, mà lúc này tôi rất an tâm. Tôi phó thác mọi sự trong tay Chúa, xác tôi, hồn tôi, đời tôi, tất cả đều được tôi phó thác nơi Chúa và Đức Mẹ.

 

 

Và như vậy, tôi được Chúa dùng như khí cụ bình an của Chúa. Trong nhận thức đó, tôi hay cầu nguyện theo lời kinh Hòa Bình quen thuộc:

“Lạy Chúa từ nhân, xin cho con biết mến yêu và phụng sự Chúa trong mọi người.

Lạy Chúa xin hãy dụng con như khí cụ bình an của Chúa.

Để con đem yêu thương vào nơi oán thù, đem thứ tha vào nơi lăng nhục, đem an hòa vào nơi tranh chấp, đem chân lý vào chốn lỗi lầm.

Để con đem tin kính vào nơi nghi nan, chiếu trông cậy vào nơi thất vọng, để con rọi ánh sáng vào nơi tối tăm, đem niềm vui đến chốn u sầu.

Lạy Chúa xin hãy dạy con, tìm an ủi người hơn được người ủi an, tìm hiểu biết người hơn được người hiểu biết, tìm yêu mến người hơn được người mến yêu.

Vì chính khi hiến thân là khi được nhận lãnh, chính lúc quên mình là lúc gặp lại bản thân.

Vì chính khi thứ tha là khi được tha thứ, chính lúc chết đi là khi vui sống muôn đời.

Ôi thần linh thánh ái xin mở rộng lòng con, xin thương ban xuống những ai lòng đầy thiện chí, ơn an bình.”

 

Nguồn từ Giám mục GB. Bùi Tuần | cgvdt.vn