Đền thờ Thánh Laurensô ngoại thành Rôma
Piazzale del Verano, 3, 00185 Roma RM, Italy
Số lượng xem: 407

Vương cung Thánh đường Thánh Laurensô (Lôrensô) Ngoại thành (tiếng Ý: Basilica di San Lorenzo Papale Fuori le Mura) nằm trên ngôi mộ của phó tế Laurensô, người chịu tử vì đạo khi bị thiêu sống trên một tấm vỉ sắt. Tương truyền rằng xác của ngài được đặt trên một phiến đá cẩm thạch trắng, phiến đá được lưu giữ trong hầm mộ của Vương cung Thánh đường.

 

 

Chân phước Giáo hoàng Piô IX (giáo hoàng từ năm 1846 đến 1878) — một người sùng kính Thánh Laurensô — đã yêu cầu phân tích các dấu vết trên phiến đá cẩm thạch, và chúng được xác định là máu người.

Cũng nhờ Đức Piô IX mà chúng ta có được sự nâng cấp quảng trường phía trước Vương cung Thánh đường và cột trụ với Thánh Laurensô đứng trên đỉnh cột — cao gần 80 bộ Anh (24 mét), một trong những cột trụ cao nhất ở Rôma. Di hài của Đức Piô IX an nghỉ phía trước mộ Thánh Laurensô.

 

 

Trong mộ Thánh Laurensô cũng lưu giữ một số Thánh tích của Thánh Stêphanô. Mối liên hệ này được ghi dấu trong bức tranh khảm từ thế kỷ thứ sáu tại vị trí trước đây là vòm gian cung Thánh, hiện nay đánh dấu lối vào cung Thánh. Thánh Laurensô và Thánh Stêphanô đứng ở hai bên Chúa Kitô, phía sau các Thánh Tông đồ Phêrô và Phaolô.

 

 

Vương cung Thánh đường Thánh Laurensô cũng có mối liên kết với ký ức về Đức Piô XII. Ngày 19 tháng Bảy năm 1943, khi Rôma đang dưới làn bom đạn của quân Đồng minh, Đức Giáo hoàng đã đến khu Nhà thờ Thánh Laurensô, là khu vực bị ảnh hưởng nặng nhất, để an ủi người dân.

 

 

Năm 1964, khi công việc của ngài bị đặt nghi vấn trong vở kịch “The Vicar,” một bản kiến nghị công khai được đưa ra xin đặt một bức tượng tôn vinh ngài, kết quả là từ đó bức tượng đứng trong quảng trường phía trước Vương cung Thánh đường.

 

 

Vương cung Thánh đường Thánh Laurensô ngoại thành cũng chính là đại giáo đường Thánh Lôrensô ngoại thành, một trong bảy Nhà thờ lớn ở Rôma, và là Nhà thờ chính trong tám Nhà thờ của thành phố Rôma dâng kính Thánh nhân.

 

Bài: Sưu tầm & Biên tập

 

Đền thờ Thánh Laurensô ngoại thành Rôma
Piazzale del Verano, 3, 00185 Roma RM, Italy

Vương cung Thánh đường Thánh Laurensô (Lôrensô) Ngoại thành (tiếng Ý: Basilica di San Lorenzo Papale Fuori le Mura) nằm trên ngôi mộ của phó tế Laurensô, người chịu tử vì đạo khi bị thiêu sống trên một tấm vỉ sắt. Tương truyền rằng xác của ngài được đặt trên một phiến đá cẩm thạch trắng, phiến đá được lưu giữ trong hầm mộ của Vương cung Thánh đường.

 

 

Chân phước Giáo hoàng Piô IX (giáo hoàng từ năm 1846 đến 1878) — một người sùng kính Thánh Laurensô — đã yêu cầu phân tích các dấu vết trên phiến đá cẩm thạch, và chúng được xác định là máu người.

Cũng nhờ Đức Piô IX mà chúng ta có được sự nâng cấp quảng trường phía trước Vương cung Thánh đường và cột trụ với Thánh Laurensô đứng trên đỉnh cột — cao gần 80 bộ Anh (24 mét), một trong những cột trụ cao nhất ở Rôma. Di hài của Đức Piô IX an nghỉ phía trước mộ Thánh Laurensô.

 

 

Trong mộ Thánh Laurensô cũng lưu giữ một số Thánh tích của Thánh Stêphanô. Mối liên hệ này được ghi dấu trong bức tranh khảm từ thế kỷ thứ sáu tại vị trí trước đây là vòm gian cung Thánh, hiện nay đánh dấu lối vào cung Thánh. Thánh Laurensô và Thánh Stêphanô đứng ở hai bên Chúa Kitô, phía sau các Thánh Tông đồ Phêrô và Phaolô.

 

 

Vương cung Thánh đường Thánh Laurensô cũng có mối liên kết với ký ức về Đức Piô XII. Ngày 19 tháng Bảy năm 1943, khi Rôma đang dưới làn bom đạn của quân Đồng minh, Đức Giáo hoàng đã đến khu Nhà thờ Thánh Laurensô, là khu vực bị ảnh hưởng nặng nhất, để an ủi người dân.

 

 

Năm 1964, khi công việc của ngài bị đặt nghi vấn trong vở kịch “The Vicar,” một bản kiến nghị công khai được đưa ra xin đặt một bức tượng tôn vinh ngài, kết quả là từ đó bức tượng đứng trong quảng trường phía trước Vương cung Thánh đường.

 

 

Vương cung Thánh đường Thánh Laurensô ngoại thành cũng chính là đại giáo đường Thánh Lôrensô ngoại thành, một trong bảy Nhà thờ lớn ở Rôma, và là Nhà thờ chính trong tám Nhà thờ của thành phố Rôma dâng kính Thánh nhân.

 

Bài: Sưu tầm & Biên tập