Nhà thờ Du Sinh Đà Lạt
Số lượng xem: 1138
40/8 Đường Huyền Trân Công Chúa, Phường 4, Thành phố Đà Lạt, Lâm Đồng

Nhà thờ Du Sinh (Theo phiên âm của Cha Bửu Đường, người thành lập giáo xứ, tên Du Sinh có nghĩa là Giuse. Nhưng cũng có người cho rằng “Du Sinh” chỉ nguồn gốc của cư dân nơi đây, vì họ cũng giống như những người du mục nay đây mai đó. Một số người nghĩ rằng “Đi du lịch” ám chỉ những người theo Chúa Giê-su Christ về cuộc hành hương trên đất của họ) được xây dựng từ năm 1956 và khánh thành vào dịp lễ Giáng sinh năm 1957, riêng tháp chuông thì được hoàn thành năm 1962.

 

 

Nhìn tổng thể, kiến trúc bên ngoài của Nhà thờ Du Sinh quả là giống với một ngôi chùa Việt. Nhà thờ nằm trên một quả đồi cao bên đường Huyền Trân Công Chúa, thành phố Đà Lạt. Cổng Nhà thờ xây theo lối tam quan, kết cấu khá đơn giản. Từ cổng lên đến Thánh đường là một đoạn đường dốc được chia thành 5 cấp. Khoảng giữa có một bậc cấp dài, đặc biệt hai bên có đôi rồng chầu khổng lồ đắp nổi bằng xi măng chạy suốt từ lầu chuông xuống gần đến cổng. 

 

 

Ngay trước Thánh đường có một lầu chuông lợp ngói mũi hài với đầu đao cong, hai bên là hai lầu tượng thánh có cùng kiểu xây tương tự. Ba kết cấu này kết hợp với nhau tạo thành một thế tam quan lớn thứ hai sau cổng tam quan chính nằm ở lối vào.

Thánh đường là một ngôi nhà lớn hai tầng, tường gạch, mái xuôi lợp ngói đỏ theo kiểu nhà truyền thống. Phía bên ngoài có hai dãy hành lang dài chạy suốt ở hai bên. Điều thú vị là tất cả các hàng cột lớn ngoài hành lang và cả trong Thánh đường đều được đắp nổi hình cây tre, trúc gợi cảm giác rất thân thuộc và gần gũi với văn hóa làng quê của người Việt. Các hành lang xung quanh được trang trí bằng những ô tròn hình chữ “Thọ”, một lối trang trí rất đặc trưng ở các đình, chùa Việt Nam. 

 

 

Đặc biệt, việc sử dụng hình tượng rồng trong trang trí của nhà thờ Du Sinh được cho là một nét phá cách độc đáo và khác lạ đối với kiến trúc thông thường của một Nhà thờ Công giáo. Bởi rồng thường chỉ được sử dụng trong việc trang trí các công trình như cung điện, lăng tẩm, đình, chùa... chứ hiếm khi thấy xuất hiện trong các công trình kiến trúc của phương Tây, nhất là Nhà thờ. Không những thế, rồng khi được sử dụng trong công trình này còn có những biến tấu khá bất ngờ. Nếu như trong kiến trúc cung điện, đình, chùa Việt thường có mô típ “lưỡng long chầu nguyệt” nhằm biểu thị sự cung kính và thần phục thánh thần, thì ở cổng tam quan nhà thờ Du Sinh mô típ ấy được biến tấu thành “lưỡng long chầu Thánh cả Giuse bế Chúa hài đồng”.

 


Lý giải cho sự kết hợp lạ này nhiều người cho rằng nó xuất phát từ ý tưởng và mong muốn của vị “tổng công trình sư”, người được cho là “linh hồn” của công trình kiến trúc nhà thờ Du Sinh, đó là cha Bửu Dưỡng. Ông vốn thuộc dòng dõi hoàng gia triều Nguyễn, là cháu trực hệ đời thứ năm của vua Minh Mạng, vốn từng là người rất sùng đạo Phật. Trước khi theo đạo Thiên Chúa, ông từng có thời kì tu học ở chùa Phật giáo, thông thạo Hán Nôm, am tường văn hóa và triết học phương Đông. Có lẽ do sự ảnh hưởng sâu nặng từ truyền thống văn hóa, giáo dục và gia đình như vậy nên sau này ông đã xây dựng nên một Nhà thờ Du Sinh độc đáo và khác lạ đến như vậy.

 

 

Ngôi Nhà thờ “tây ta kết hợp” - Du Sinh là một trong những công trình trình kiến trúc mang nét Á Đông khá hiếm hoi của Công giáo ở Đà Lạt. Sự độc đáo của ngôi Thánh đường này đã tạo nên một trong những điểm thu hút tín hữu và du khách khi đến với Đà Lạt mộng mơ.

 

Bài: Sưu tầm & biên tập

BÀI ĐĂNG
TAGS
Nhà thờ Du Sinh Đà Lạt
40/8 Đường Huyền Trân Công Chúa, Phường 4, Thành phố Đà Lạt, Lâm Đồng

Nhà thờ Du Sinh (Theo phiên âm của Cha Bửu Đường, người thành lập giáo xứ, tên Du Sinh có nghĩa là Giuse. Nhưng cũng có người cho rằng “Du Sinh” chỉ nguồn gốc của cư dân nơi đây, vì họ cũng giống như những người du mục nay đây mai đó. Một số người nghĩ rằng “Đi du lịch” ám chỉ những người theo Chúa Giê-su Christ về cuộc hành hương trên đất của họ) được xây dựng từ năm 1956 và khánh thành vào dịp lễ Giáng sinh năm 1957, riêng tháp chuông thì được hoàn thành năm 1962.

 

 

Nhìn tổng thể, kiến trúc bên ngoài của Nhà thờ Du Sinh quả là giống với một ngôi chùa Việt. Nhà thờ nằm trên một quả đồi cao bên đường Huyền Trân Công Chúa, thành phố Đà Lạt. Cổng Nhà thờ xây theo lối tam quan, kết cấu khá đơn giản. Từ cổng lên đến Thánh đường là một đoạn đường dốc được chia thành 5 cấp. Khoảng giữa có một bậc cấp dài, đặc biệt hai bên có đôi rồng chầu khổng lồ đắp nổi bằng xi măng chạy suốt từ lầu chuông xuống gần đến cổng. 

 

 

Ngay trước Thánh đường có một lầu chuông lợp ngói mũi hài với đầu đao cong, hai bên là hai lầu tượng thánh có cùng kiểu xây tương tự. Ba kết cấu này kết hợp với nhau tạo thành một thế tam quan lớn thứ hai sau cổng tam quan chính nằm ở lối vào.

Thánh đường là một ngôi nhà lớn hai tầng, tường gạch, mái xuôi lợp ngói đỏ theo kiểu nhà truyền thống. Phía bên ngoài có hai dãy hành lang dài chạy suốt ở hai bên. Điều thú vị là tất cả các hàng cột lớn ngoài hành lang và cả trong Thánh đường đều được đắp nổi hình cây tre, trúc gợi cảm giác rất thân thuộc và gần gũi với văn hóa làng quê của người Việt. Các hành lang xung quanh được trang trí bằng những ô tròn hình chữ “Thọ”, một lối trang trí rất đặc trưng ở các đình, chùa Việt Nam. 

 

 

Đặc biệt, việc sử dụng hình tượng rồng trong trang trí của nhà thờ Du Sinh được cho là một nét phá cách độc đáo và khác lạ đối với kiến trúc thông thường của một Nhà thờ Công giáo. Bởi rồng thường chỉ được sử dụng trong việc trang trí các công trình như cung điện, lăng tẩm, đình, chùa... chứ hiếm khi thấy xuất hiện trong các công trình kiến trúc của phương Tây, nhất là Nhà thờ. Không những thế, rồng khi được sử dụng trong công trình này còn có những biến tấu khá bất ngờ. Nếu như trong kiến trúc cung điện, đình, chùa Việt thường có mô típ “lưỡng long chầu nguyệt” nhằm biểu thị sự cung kính và thần phục thánh thần, thì ở cổng tam quan nhà thờ Du Sinh mô típ ấy được biến tấu thành “lưỡng long chầu Thánh cả Giuse bế Chúa hài đồng”.

 


Lý giải cho sự kết hợp lạ này nhiều người cho rằng nó xuất phát từ ý tưởng và mong muốn của vị “tổng công trình sư”, người được cho là “linh hồn” của công trình kiến trúc nhà thờ Du Sinh, đó là cha Bửu Dưỡng. Ông vốn thuộc dòng dõi hoàng gia triều Nguyễn, là cháu trực hệ đời thứ năm của vua Minh Mạng, vốn từng là người rất sùng đạo Phật. Trước khi theo đạo Thiên Chúa, ông từng có thời kì tu học ở chùa Phật giáo, thông thạo Hán Nôm, am tường văn hóa và triết học phương Đông. Có lẽ do sự ảnh hưởng sâu nặng từ truyền thống văn hóa, giáo dục và gia đình như vậy nên sau này ông đã xây dựng nên một Nhà thờ Du Sinh độc đáo và khác lạ đến như vậy.

 

 

Ngôi Nhà thờ “tây ta kết hợp” - Du Sinh là một trong những công trình trình kiến trúc mang nét Á Đông khá hiếm hoi của Công giáo ở Đà Lạt. Sự độc đáo của ngôi Thánh đường này đã tạo nên một trong những điểm thu hút tín hữu và du khách khi đến với Đà Lạt mộng mơ.

 

Bài: Sưu tầm & biên tập